Trong một gia đình đầy rẫy những mâu thuẫn, hình ảnh cậu em tự kỷ co ro trong góc nhà đã trở thành một nỗi ám ảnh. Ngày qua ngày, cậu phải chứng kiến những cuộc cãi vã không dứt của bố mẹ, để rồi dần khép mình lại, im lặng như một chiếc bóng. Cậu bé không còn muốn giao tiếp với bất kỳ ai, sống trong thế giới cô đơn của riêng mình. Nhưng rồi, sự xuất hiện của người chị họ đã bất ngờ mang đến một tia sáng hy vọng cho tâm hồn non nớt ấy.
Khi chị họ đến chơi, cậu em tự kỷ bỗng nhiên thay đổi. Lâu lắm rồi, cậu mới cảm nhận được một sự quan tâm ngoài những khuôn mặt quen thuộc đầy căng thẳng trong gia đình. Chị họ với nụ cười dịu dàng và cách trò chuyện thân thiện đã khiến cậu cảm thấy ấm áp lạ thường. Từ những ánh mắt tò mò ban đầu, cậu bé bắt đầu thèm khát tình thân, một thứ tình cảm mà cậu chưa bao giờ có được trọn vẹn. Cậu lén nhìn chị, trong lòng dâng lên một mong muốn mãnh liệt: được chị họ bù đắp những khoảng trống tình cảm mà cậu đã chịu đựng bấy lâu.
Câu chuyện về cậu em tự kỷ thèm khát tình thân từ chị họ không chỉ là một lát cắt buồn về những tổn thương tâm lý mà trẻ tự kỷ phải gánh chịu, mà còn là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của sự sẻ chia và yêu thương trong gia đình. Đối với những đứa trẻ như cậu, một lời nói tử tế, một cái ôm ấm áp có thể là liều thuốc chữa lành tâm hồn. Chị họ, dù chỉ là một người khách ghé qua, đã vô tình trở thành nguồn động lực để cậu bé mở lòng hơn, mong muốn kết nối với thế giới bên ngoài.
Nhìn cảnh cậu em tự kỷ lặng lẽ tìm kiếm sự quan tâm từ chị họ, ta không khỏi xót xa. Gia đình, đáng lẽ là nơi che chở và nuôi dưỡng tình yêu thương, lại trở thành nguồn cơn của những vết thương lòng. Liệu chị họ có thể nhận ra nỗi khao khát ấy và giúp cậu bé vượt qua những tổn thương? Hay câu chuyện này sẽ tiếp tục là một hành trình cô đơn? Hơn hết, câu chuyện về cậu em tự kỷ thèm khát tình thân từ chị họ là một hồi chuông cảnh tỉnh, để mỗi chúng ta nhìn lại cách đối xử với những người thân yêu xung quanh mình, đặc biệt là những tâm hồn mong manh cần được bảo vệ.
Hãy cùng suy ngẫm và lan tỏa yêu thương, để không còn em tự kỷ nào phải lặng lẽ chịu đựng nỗi đau trong cô đơn nữa.
